OT/=phép màu là ở chỗ Thiền không quan tâm tới quá khứ không quan tâm tới tương lai. Toàn bộ quan tâm của nó là trong hiện tại. Có thể đó là lí do tại sao phép màu là có thể, vì quá khứ và tương lai được bắc cầu bởi hiện tại.

THIỀN CÓ THỂ BẮT CẦU CÁI TẦM THƯỜNG VÀ CÁI LINH THIÊNG
Tương lai của nhân loại sẽ đi ngày càng gần tới cách tiếp cận của Thiền, vì gặp gỡ của phương Đông và phương Tây là có thể chỉ qua cái gì đó như Thiền, cái vừa có tính đất và vậy mà lại không có tính đất. Phương Tây rất có tính đất, phương Đông rất có tính không đất. Ai sẽ trở thành chiếc cầu? Phật không thể là cầu được; ông ấy có tính phương Đông bản chất thế, chính hương vị của phương Đông, chính hương thơm của phương Đông, không nhân nhượng. Lão Tử không thể là cầu được; ông ấy quá nhiều tính đất. Trung Quốc bao giờ cũng rất có tính đất. Trung Quốc có phần tinh thần phương Tây nhiều hơn tinh thần phương Đông.
Không phải ngẫu nhiên mà Trung Quốc là nước đầu tiên ở phương Đông biến thành cộng sản, trở thành duy vật, tin vào triết lí vô thần, tin rằng con người chỉ là vật chất và không gì khác. Điều này không chỉ là ngẫu nhiên. Trung Quốc đã từng có tính đất trong gần năm nghìn năm; nó rất có tính phương Tây. Do đó Lão Tử không thể trở thành chiếc cầu được; ông ấy giống Zorba người Hi Lạp nhiều hơn. Phật không có tính đất thế, bạn thậm chí không thể bắt giữ ông ấy được - làm sao ông ấy có thể trở thành chiếc cầu được?
Khi tôi (Osho-diễn giả) nhìn khắp xung quanh, Thiền dường như là khả năng duy nhất, vì trong Thiền, Phật và Lão Tử đã trở thành một. Sự gặp gỡ đã xảy ra. Hạt mầm có đó, hạt mầm của chiếc cầu lớn mà có thể làm Đông và Tây là một. Thiền sẽ là điểm gặp gỡ. Nó có tương lai lớn - một quá khứ lớn và một tương lai lớn.
Và phép màu là ở chỗ Thiền không quan tâm tới quá khứ không quan tâm tới tương lai. Toàn bộ quan tâm của nó là trong hiện tại. Có thể đó là lí do tại sao phép màu là có thể, vì quá khứ và tương lai được bắc cầu bởi hiện tại.
Hiện tại không phải là một phần của thời gian. Bạn đã bao giờ nghĩ về điều đó chưa? Hiện tại dài bao nhiêu? Quá khứ có thời hạn, tương lai có thời hạn. Thời hạn của hiện tại là gì? Nó kéo dài bao lâu? Giữa quá khứ và tương lai bạn có thể đo được hiện tại không? Nó là không thể đo được; nó gần như không có. Nó không phải là thời gian chút nào: nó là sự xuyên thấu của cái vĩnh hằng vào trong thời gian.
Và Thiền sống trong hiện tại. Toàn thể giáo huấn là: làm sao ở trong hiện tại, làm sao thoát ra khỏi quá khứ, cái không còn nữa và làm sao không bị tham gia vào trong tương lai, cái còn chưa có, và chỉ được bắt rễ, định tâm, trong cái đang đó.
Toàn thể cách tiếp cận của Thiền là về tính tức khắc, nhưng bởi vì điều đó nó có thể bắc cầu quá khứ và tương lai. Nó có thể bắc cầu nhiều thứ: nó có thể bắc cầu quá khứ và tương lai, nó có thể bắc cầu phương Đông và phương Tây, nó có thể bắc cầu thân thể và linh hồn. Nó có thể bắc cầu các thế giới không thể bắc cầu được: thế giới này và thế giới kia, cái tầm thường và cái linh thiêng.
(Từ “A, cái này!” - Osho)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐỌC SÁCH CỦA OSHO RẤT “NGUY HIỂM”?

SUY NGHĨ BAI GỒM CẢM XÚC, XÚC ĐỘNG, ..THUỘC NÃO

TM/=🍀CÔ ĐƠN LÀ ĐIỀU TUYỆT DIỆU…