OT/=TRI THỨC KHÔNG PHẢI LÀ TRÍ HUỆ, TRÍ HUỆ LÀ CẢM GIÁC SÂU SẮC VỀ ĐIỀU HUYỀN BÍ KHÔNG THỂ BIẾT (
TRI THỨC KHÔNG PHẢI LÀ TRÍ HUỆ, TRÍ HUỆ LÀ CẢM GIÁC SÂU SẮC VỀ ĐIỀU HUYỀN BÍ KHÔNG THỂ BIẾT (2) - Tiếp theo và hết.
Tương truyền... Một đêm, Socrates (Bậc thầy chứng ngộ người Hi Lạp, ‘470-399 TCN’)không về nhà mình. Vợ ông ấy rất bối rối, cả nhà hàng xóm cũng bối rối. Họ nhìn khắp xung quanh - ông ấy đã đi đâu? Ông ấy không phải là người đi bất kì đâu; từ trường nơi ông ấy thường dạy, ông ấy hay đi thẳng về nhà. Điều này chưa bao giờ xảy ra trước đây, nó là không có tiền lệ trước. Tuyết đang rơi, và họ rất bận tâm liệu ông ấy có bị lạc đâu đó trong rừng không. Đến sáng họ tìm thấy ông ấy. Ông ấy đang đứng bên cạnh một cây, dựa lưng vào cây, và nhìn lên trời. Khi họ tiến tới ông ấy, ông ấy gần như đông cứng, vì đã có tuyết ngập tới đầu gối ông ấy.
Họ lay ông ấy, "Ông làm gì ở đây vậy?" Ông ấy nói, "Tôi làm gì ở đây ư? Đêm đã tuyệt vời thế và sao huyền bí tới mức tôi cứ nhìn chăm chăm mãi. Nhiều lần ý nghĩ tới rằng đã muộn rồi, nhưng tôi gần như bị thôi miên bởi các ngôi sao và cái đẹp của chúng. Tôi biết rằng tuyết đang rơi, tôi run cả người - nhưng tôi không thể chuyển động được."
Bây giờ người này là con người của trí huệ. Có hàng triệu người liên tục chạy đây đó, không bao giờ nhìn lên trời. Nó ở ngay trên đỉnh đầu họ - không mất tiền, không vé, không đứng xếp hàng trước rạp chiếu phim - và huy hoàng thế! Và bạn sở hữu nó, vì không ai khác sở hữu nó.
Đêm trăng tròn, và không cái gì khuấy động trong tim bạn sao?
Bụi hồng nở, và không cái gì nở ra trong bản thể bạn sao?
Con chim cúc cu bắt đầu hót bài ca của nó, và bạn không có được con chim cúc cu đó sao?
Trí huệ là thứ khác toàn bộ với tri thức. Tri thức giải huyền bí của sự tồn tại; trí huệ làm nó huyền bí lên. Trí huệ thuộc vào nhà huyền bí; tri thức thuộc vào nhà khoa học, nhà triết học, nhà thượng đế học - nhưng họ không phải là con người của tôn giáo. Họ không biết nhịp tim đập của vũ trụ.
Chỉ những người đi vào trong cõi giới của điều huyền bí mở ra hết cánh cửa nọ tới cánh cửa kia của điều huyền bí và đột nhiên thấy bản thân họ, không trong thế giới trần tục mà vô nghĩa, mà trong chỗ tiên cảnh nơi mọi thứ là có ý nghĩa thế, thơ ca thế, âm nhạc thế, đẹp thế.
Toàn thể kinh nghiệm này là kinh nghiệm của người tôn giáo. Và kinh nghiệm này là có thể chỉ nếu bạn có thể gạt tâm trí bạn sang bên. Tâm trí là kẻ thu thập tri thức; nó không quan tâm tới điều huyền bí.
(Từ: “Biến đổi từ trí thức sang chứng ngộ”)
Nhận xét
Đăng nhận xét